Thứ Bảy, 22 tháng 8, 2015

VA CHẠM NHẸ

Mình vừa đi học về chợt phi ngay qua nhà mấy đứa em hàng xóm xem tình hình chuyển nhà trọ của mấy đứa sao rồi( Bị ông chủ cốt đàn ông mà tính tình đàn bà đuổi). Loay hoay một chút mấy đứa đi xem phòng mới có ok không????????. Mình cũng đi về nhà. Chuyện bắt đầu từ đây. Từ nhà mình qua nhà mấy đứa em phải băng qua một con hẻm khoảng 100m àh. Đang đi lửng thửng trong con hẻm dài chợt nghe tiếng còi: “ Tin Tin Tin”.
Quay lại thì “ Ah té ra cô bé mà mình gặp xã giao hôm trước mấy câu trong lúc đá cầu đây nè”. Mình đành nép vào nhường đường cho cô bé này đi với sự hý hững rất ư là đắc trí trên khuôn mặt em….Mình chỉ cười nhếch môi lại thôi. Cô bé chạy qua mặt mình rất lanh lẹ và vô tư…Nhưng chợt “Áh áh áh đoành”….Cô bé ngã cái đùng mà không va chạm bất cứ ai. Mình chạy lại đỡ xe lên giùm cho cô bé ấy mà không dám hé răng cười các bác ạ!!! Mình hỏi nguyên nhân: “Sao thế em”. Cô bé trả lời: “ Tại em bị giật mình ngay cái ngã ba đường thôi”. Tôi đành nghe vậy thôi và chào cô bé. Về đến nhà mới nghĩ là lúc tai nạn xảy ra là 5 giờ chiều rồi mà sao vẫn có người “say nắng” nhỉ. Àh thì ra cô bé đấy ngã vì đang “say nắng” chứ không phải giật mình….Vậy là lỗi tại mình rồi.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét