Thấm thoát mà nay đã quá xa
Râu lông ngắn ngũi lại bạc ngà
Đường tình trắc trở muôn vàn sóng
Sự nghiệp bôn ba ít thấy là
Phấn đấu nhọc nhằn nơi lặng lẽ
Không ham vui thú chốn phồn hoa
Suy đi nghĩ lại mòn trông thấy
Tuổi đã ba mươi có phải già?
———-TW_100115————-

0 nhận xét:
Đăng nhận xét