Thứ Bảy, 22 tháng 8, 2015

TIẾNG CHUÔNG

Ăn cơm với cái bụng căng đầy thật là khó chịu. Trên đường về ta nghe tiếng chuông “ keng, keng, keng….” nghe sao mà thân thương thế mà hình như trong cuộc đời ta đã gắn liền với nó thì phải. Mặc dù rất no nhưng ta cũng mua 1 cây kem: “ Chú ơi, bán cho con cây kem ạ”. Chú nhoẽn miệng cười và làm 1 cây kem rất tuyệt. Từ hình dáng chiếc xe kem, từng động tác múc kem, từ hình dáng bên ngoài của chú bán kem làm con tim ta rung động và cảm xúc lại ùa về – cái cảm xúc mà ta nhớ rất thật, rất chân thật.
Phải chăng ngày xưa Ba đã trải qua những ngày tháng cực khổ như thế này để mang về ngày hai bữa ăn cho cả gia đình đông anh em. Còn Mẹ thì đầu tắt mặc tối ngoài chợ với những tiếng rao không dứt. Anh 2 thì chạy máy cu le tư xuôi theo những con lạch nhỏ mà những cây lục bình dẫn lối khắp muôn nơi. Nhớ lắm, nhớ mãi những kỷ niệm cùng Anh 2 bôn ba trên dòng đời với 1 thùng kem nặng trĩu. Chưa kịp vui mừng vì thùng kem hết sạch thì máy cu le tư lại bị hư rồi. Hai anh em chèo xuồng về nhà với khoảng cách gần 15km mịt mù trong đêm tối. Ôi!!! Ba Mẹ, Anh 2 như những cánh chim vĩ đại luôn chao liệng trên bầu trời tiềm kiếm thức ăn mặc cho đôi cánh không biết mỏi mệt. Đàn con đông đúc như những chú chim non háu đói mong Ba Mẹ cùng Anh 2 trở về. Ôi!!! Cuộc sống có những giây phút tưởng chừng như rất đơn giản chợt đến chợt đi trong cuộc đời nhưng nếu chúng ta sống chậm lại chú ý những gì xảy ra xung quanh thì biết bao kỷ niệm lại ùa về trong trái tim ta. Những kỷ niệm ấy làm ta thổn thức, làm ta xao xuyến, làm cho ta biết trân trọng những gì ta đang có, và càng làm cho ta sống có trách nhiệm hơn trong cuộc đời. Ôi cuộc sống mến thương biết chừng nào.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét